Tôi lớn lên lột xác thành thiếu nữ. May mắn tôi có được ngoại hình khá ổn, cao ráo trắng trẻo nên trong trường tôi được phong là Miss. Tôi chẳng quan tâm điều đó lắm, vẫn chú tâm học hành cho đến khi bất ngờ gặp anh ở cổng trường. Hóa ra anh đến trường để “soi” hot girl mà người ta hay đồn thổi, và hot girl đấy không ai khác là tôi. Anh bất ngờ về đứa em của bạn nay đã thành thiếu nữ, còn tôi thì lúng túng, bởi thú thật anh rất đẹp trai và thông minh.
Gặp lại nhau từ hôm đó, anh nhắn tin điện thoại cho tôi liên tục. Sự quan tâm và cách nói chuyện của anh khiến tôi thấy mình đã trở nên quan trọng hơn trong mắt ai đó. Lần đầu tiên có người con trai mang bánh đến giữa đêm chỉ vì tôi thèm ăn bánh ngọt, đưa đón tôi bất cứ lúc nào, và cũng là lần đầu tiên, có người con trai bước vào cuộc sống của tôi, xáo trộn mọi thứ. Tôi nhận lời yêu anh sau 3 tháng quen nhau. Và đó cũng là thời gian tôi hạnh phúc nhất. Tuy nhiên anh yêu cầu tôi đừng cho anh trai tôi biết, vì giữa hai người xảy ra nhiều chuyện. Tôi ngoan ngoãn vâng lời, thế nên từ khi yêu nhau đến giờ đã được 1 năm nhưng anh chưa hề có ý định về nhà tôi. Chỉ có tôi là hay qua lại nhà anh mà thôi.
Anh là người yêu đầu tiên của tôi, chính vì thế tôi dành hết tình cảm cho anh mà không hề nghĩ ngợi gì, mặc dù anh cũng hay đòi hỏi nhiều thứ. Nhất là chuyện quan hệ, anh nói yêu nhau mà không có chuyện đó thì không thể gắn bó với nhau lâu dài được. Tôi đã đắn đo và lo lắng, nhưng rồi anh khẳng định rằng ở bên anh thì không thể có chuyện gì xấu xảy ra được. Tôi vì yêu anh nên đã nghe lời. Tôi không kể với ai hết, kể cả bạn thân nhất, và tránh nói chuyện với anh về vấn đề đó, dù sao tôi vẫn coi đó là chuyện tế nhị, chỉ cần hai người cảm thấy thoải mái là được.
Tôi ngày càng thấy mình yêu và cần anh hơn, từ khi hai đứa quan hệ với nhau, tôi như bị phụ thuộc vào anh hơn. Nhưng tôi cũng hơi sợ khi mình mới chỉ học lớp 11, còn anh quá già dặn và đôi khi có những sở thích hơi quái gở. Sau 1 năm yêu nhau, anh ít đưa đón tôi hơn, mà chỉ muốn tôi một tuần về nhà anh 3 lần. Buổi tối tôi thường phải ở nhà, anh muốn tôi vừa chat vừa bật WC chỉ cho mình anh xem thôi, và khi đó tôi phải không mặc gì. Anh nói rất nhẹ nhàng “Vì bọn mình có khác gì vợ chồng đâu, đằng nào chả cưới nhau nên việc gì cần che giấu nữa!” Quá tin anh nên tôi không hề suy nghĩ gì, tôi chỉ như thế với mình anh thôi mà.
Cứ thế, tôi tiếp tục yêu trong sự áp đặt rất lạ lùng của anh. Mỗi lần quan hệ, anh bắt phải bật đèn để chụp ảnh. Anh thề rằng những bức ảnh đó chỉ mình tôi và anh biết, để sau này cưới xong xem lại mới thấy lãng mạn, mỗi khi nhớ tôi, anh chỉ có cách xem ảnh mà thôi. Khi tôi không đồng ý thì anh giận, không gặp tôi hàng tuần liền. Không chịu nổi sự lạnh nhạt của mỗi cuộc cãi nhau, tôi lại phải làm hòa. Càng ngày tôi càng chiều anh, nghe lời anh hơn. Kể cả đi chơi về muộn tôi cũng chỉ dám nói với gia đình rằng mình đi cùng bạn này bạn kia, chứ chẳng dám hé răng nói đi cùng người yêu bởi anh chưa muốn công khai.
Đến nhà anh vào một lần không hẹn trước, tôi phải đợi mãi anh mới ra mở cửa. Anh uể oải đi tắm, còn tôi vào nghịch máy tính của anh. Trước đây tôi chưa bao giờ vào được cái máy ấy vì anh đặt pass, với lại anh cũng nói rằng nên tôn trọng tự do cá nhân, không ai nên xem bí mật cá nhân của người khác. Tò mò click vào một folder ngay trên desktop, tim tôi đã suýt ngừng đập khi trong đó tràn ngập ảnh sex của nhiều đứa con gái khác nhau. Và kinh tởm nhất là chúng đều được chụp ngay trên cái giường này. Vẫn đủ bình tĩnh để click vào file khác, ở đó lại toàn là phim, la liệt tên “H người ngon”, “L hàng chuẩn”, “Bé yêu”… Còn tôi, “trân trọng” nằm ở file thứ 3 : “Em yêu hot”.
Sau khi xóa file ảnh của mình, tôi giật lấy chiếc điện thoại của anh với sự sợ hãi tột độ. Y như rằng trong đó có cả phim quay cảnh tôi đang quan hệ cùng anh, đó chỉ là một trong 7 bộ phim anh đang lưu giữ. Tôi choáng váng, run rẩy bấm xóa hết nhưng máy của anh đã cài phần mềm chống xóa. Tôi đánh rơi chiếc điện thoại, muốn ném vỡ nó cùng cái máy tính kinh tởm kia vào mặt anh. Đó mới là sự thật về con người tôi đã yêu đến quên hết lý trí.
Anh xin lỗi bằng vẻ mặt rất chân thành, liên tục giải thích rằng đó chỉ vì anh yêu tôi nên cần phải giữ. Thế còn đống phim ảnh của những đứa con gái khác? Nghe tới đó, anh im lặng. Thái độ thay đổi hẳn, anh nói ngắn gọn rằng: “Em đã biết hết rồi thì tùy em, anh đợi câu trả lời của em”.
Tùy tôi ư? Tôi lao như điên ra khỏi căn nhà bẩn thỉu ấy. Tôi đã yêu anh bằng tất cả những gì có thể, bởi vì anh là người đầu tiên. Quá thất vọng, tôi quyết định chấm dứt mối tình đầu, trong lòng suy sụp lắm nhưng vì mặc cảm tôi không dám nói với ai.
Cách đây một tháng, anh tìm cách liên lạc với tôi, năn nỉ tôi quay lại. Anh nói rằng nếu không vì quá yêu tôi, sẽ không bao giờ anh phải van xin như thế này. Tôi dù còn yêu nhiều nhưng nghĩ đến cảnh những đứa con gái đã từng nằm lên cái giường giống tôi, và nghĩ đến đống phim ấy, tôi lại run bắn cả người. Khi tôi từ chối, anh im lặng. Và 2 ngày sau, anh ta nhắn cho tôi cái tin “Em ơi, còn phim với ảnh của em, anh hứa sẽ không cho ai xem đâu. Sau này em lấy chồng, anh sẽ gửi cho chồng em 1 bản, cho bố em 1 bản và anh trai em nữa”.
Tôi khóc òa lên khi đọc tin nhắn ấy, gọi lại thì anh ta yêu cầu quay lại yêu nhau, sẽ không có chuyện gì xảy ra cho 2 đứa. Tôi nghe giọng mà chỉ thấy khinh bỉ, sợ hãi kinh khủng. Tự trách mình ngu xuẩn và cả tin thì chẳng giải quyết được gì bây giờ. Mỗi lần nhớ đến đoạn phim không thể xóa được trong điện thoại, tôi lại suy nghĩ dằn vặt lắm, quay lại để được yên ổn hay kiên quyết dứt khoát?
Từ khi anh ta liên lạc, tôi không làm nổi việc gì, học hành chểnh mảng và sống cả ngày trong lo lắng…
Phương Vi (HN) Theo Kênh 14.vn