Joe (Mr Dâu): “Trong lời bài có hình ảnh được xây dựng dựa trên kinh nghiệm của tôi…”
Khi sáng tác bài hát tôi đặt ra 2 tiêu chuẩn. Thứ nhất, bài hát phải vui, nghe là muốn nhảy, hoặc nói đúng hơn là muốn nhún. (Boogie là kiểu nhún nhảy tự do của Mỹ xưa). Điều mà nhiều người nước ngoài yêu nhất về thành phố cũng như con người Hà Nội là sự tự nhiên. Sắp đến đại lễ, điều được nhắc đến nhất là sự thanh lịch và nét văn hóa sâu sắc của người Hà Nội. Như thế là phải. Nhưng tôi đã muốn thêm chút chất tự nhiên vào, là sự đóng góp nhỏ của tôi, anh Lee và các bạn trong nhóm là những người phương Tây rất mê một Hà Nội đầy ngẫu hứng và tự nhiên.
Lee, Ruth và Kate trong phòng thu ca khúc Hanoiboogie
Đương nhiên trong lời bài có hình ảnh được xây dựng dựa trên kinh nghiệm của tôi. Ví dụ, đoạn hai kết thúc ở một chiếc ghế đá ở công viên, trên đó có một bạn nữ hơi máu và một bạn nam hơi ngại. Lần đầu tiên tôi hôn một người con gái (phù!) là ở trên bãi biển gần Vancouver. Lúc đó tôi cảm thấy rất muốn nhưng đồng thời lại rất sợ, không biết “phòng kỹ thuật” có đáp ứng được nhu cầu của khách hàng hay không!
Joe và Lee Kirby – ca sĩ hát chính Hanoiboogie trong phòng thu
Khi đó tôi mới quen với một em cũng là người Canada làm việc tại Hà Nội. Mặc dù tôi và bạn ấy đã không còn là “teens” nữa nhưng tôi nảy sinh ý tưởng tổ chức “date” theo kiểu teen Việt. Đi lượn hồ, đi ăn kem (rẻ), rồi buổi tối rủ nhau vào công viên, xem có ghế đá nào chưa có chủ nhân. Đó là cuối năm 2002, nên các chi tiết khác đang rất mơ hồ. Tôi chỉ nhớ bạn tôi hôn nhiệt tình quá, tôi trêu bạn ấy: “Em ơi em phải giả vờ sợ anh tí chứ, thế mới có hứng!”.
Chàng ca sĩ Lee Kirby – giọng hát đã gây ấn tượng với nhiều bạn trẻ Việt Nam
I used to drive around this lake I didI did I did each Saturday with you(girls) With you, with you ka-choo ka-choo kooJapan on to Korea, where we’d write down our ideas who loved who – ooo ooo ooo Anh thường lái xe vòng quanh ven hồ nàyAnh thường đi vào thứ Bảy hàng tuần cùng em(girls) Cùng em mà thôi, ka-choo ka-choo kooTừ Nhật Bản cho đến Hàn Quốc, nơi ta ngồi viết lời yêu, ai yêu ai – ooo ooo ooo We’d drive by Hanoi AmsterdamI’d buy you chocolate ice cream with all of my dong(girls) Your dong, your ding-a-dang-a-long-dongI wouldn’t dare to mention that I needed your attention all day long – all day long Chúng ta đi ngang qua trường AmsAnh mua kem sô-cô-la cho em bằng mấy đồng tiền lẻ(girls) Mấy đồng tiền lẻ, ding-a-dang-a-long-dongAnh cũng chẳng dám nói rằng anh mong được em để ý suốt ngày – suốt ngày dài ChorusAnd we do the Hanoi boogieIt’s lemon and soda, Turtle Pagoda Và ta sẽ nhảy điệu Hà Nội BoogieTa sẽ uống trà chanh, rồi đi ngắm Tháp Rùa… (Trích lời ca khúc Hà Nội Boogie) |