Toan tính không đợi tuổi
Chơi với nhau được gần 6 năm, T (1989) và Q. P (1990) có cùng những sở thích mặc đồ giống nhau, thích đi dạo buổi sáng và uống cacao nóng. Trong mắt bạn bè, hai cô lúc nào cũng gắn bó, khăng khít như hai chị em ruột. Mặc dù cũng có những lần xích mích, nhưng sau đó cả hai lại làm lành nhanh chóng.
Về phần T, tìm cách “phá” P để thỏa mãn mình nhưng chính điều này làm T tổn thương nhanh nhất. T luôn dằn vặt với những tự vấn hàng ngày ““tại sao cô ta may mắn hơn mình?”, “tại sao cô ta dành được mọi cơ hội?”, “làm thế nào để vượt lên cô ấy?”…
Lúc nào cũng phải lo toan tính đã dần biến T thành một cô gái hẹp hòi, ích kỷ. Nhìn những người khác, T lại sợ họ sẽ vượt lên trên mình, cướp lấy vị trí của mình. Cô lại tìm cách nói xấu hoặc bày trò hại đồng nghiệp. “Vỏ quýt dày có móng tay nhọn”, đồng nghiệp mới của T cũng không vừa, cô ấy cũng “gài bẫy” khiến T “lao đao” mấy lần. Chỉ vì những suy nghĩ hẹp hòi, những ham muốn vị kỉ mà T không những đánh mất đi tình bạn đẹp, mà còn đánh mất cả tâm hồn mình.
Đi tìm mảnh ghép còn thiếu của tâm hồn
Trong cuộc sống bây giờ, không ít bạn trẻ đi tìm sự bình đẳng bẳng cách kéo người ở trên mình xuống chứ không phải là cố gắng vươn lên cho bằng họ. Thiếu đi sự hồn nhiên, vô tư, các bạn không biết rằng mình đang làm tâm hồn mình “lão hóa”.
V.Đức và T.Giang (18 tuổi) học cùng nhau từ tiểu học cho đến khi lên cấp III nên thân thiết và không giấu giếm nhau chuyện gì. Trong khi Đức cao lớn, ra dáng đàn ông thì Giang nhỏ nhắn, trông vẫn chỉ như một cậu bé học cấp II, hiền lành, nhút nhát. Mới năm lớp 10 mà Đức đã có mấy bạn gái “để ý”, viết thư chủ động làm quen. Còn Giang thì luôn đóng vai trò “quân sư” giúp Đức viết thư trả lời và giấu bố mẹ cho cậu trốn đi chơi cùng bạn gái.
Muốn tiếp cận Lan, Đức tìm cách tách cậu bạn thân trong những lần cả ba người gặp mặt và “vô tình” kể những tật xấu của Giang với bạn gái cậu. Cậu cũng khôn khéo mua quà tặng Lan, kèm những dòng thư bày tỏ cảm xúc của mình, nhưng nhất quyết không muốn gặp Lan vì sợ Giang biết sẽ làm khó cô.
Không kiềm được lòng mình, Lan nhất quyết đòi gặp Đức để làm cho rõ ràng. Biết được Lan cũng có cảm tình với mình, Đức hẹn cô ra quán cà phê rồi sắp xếp để Giang cũng nhìn thấy cảnh hai người tình cảm với nhau ở đó. Buồn bã và thất vọng, cậu quyết định chia tay với Lan mà không một lời trách cứ.
Tưởng là sẽ gắn bó lâu dài, không ngờ vài tháng sau, Đức đã chán nản tâm sự với Giang: “Mày bỏ nó là đúng đấy, cứ tưởng trông hiền lành ai dè. Mà nó có còn “gin” đâu, chắc hồi nó đi với mày là để lừa máy đấy. May cho mày quá còn gì…” Nghe xong lời của Đức, Giang cảm thấy đau nhói, “vết thương” mà người bạn thân gây ra cho cậu nay như bung toạc ra, không thể lành lặn nổi…
Đức không thể ngờ Giang lại cắt đứt liên lạc với mình. Chỉ vì những hẹp hòi, toan tính nhỏ nhặt, cậu đã không còn giữ được người bạn thân bên cạnh. Hiểu ra thì đã muộn, chính cậu tự làm tổn thương mình chứ không phải ai khác.
Để trẻ trung, tràn đầy sức sống không chỉ đơn giản là bạn trau chuốt cho diện mạo, vẻ đẹp bề ngoài của mình. Sở hữu một tâm hồn khỏe mạnh, thảnh thơi, một trái tim cảm xúc, yêu đời, chân thật, đó mới là những giá trị lâu bền. Giá trị mà tuổi tác không thể nào tước đi của bạn được. Khi mở rộng tấm lòng và sống chân thành thì tâm hồn bạn sẽ chẳng còn chỗ cho những “quái vật” hẹp hòi, ghen ghét ẩn náu.
Ly Vũ