Sinh ra và lớn lên trong hoàn cảnh gia đình ly tán, bố mẹ mỗi người một phương trời, cô gái Diệu Trâm (SN 1986 – Nha Trang) về sống cùng ông bà nội.
Tuổi thơ thiếu thốn tình cảm cha mẹ, được bù đắp bằng tình thương của ông bà nhưng tận sâu trong đáy lòng, Diệu Trâm vẫn có một khoảng trống mất mát, khó có thể khỏa lấp nổi.
Với cá tính mạnh mẽ, tốt nghiệp cấp 3, Diệu Trâm một mình đến Hội An (Đà Nẵng) lập nghiệp với 2 bàn tay trắng. Cô vừa học tiếng Anh, vừa làm công việc liên quan đến du lịch cho một người quen.
Bước vào đời, va chạm với đủ cung bậc của cuộc sống, cô cũng gặp gỡ và yêu một vài người đàn ông Việt Nam nhưng chưa bao giờ xác định kết hôn, sinh những đứa trẻ đáng yêu. Bởi ký ức thuở nhỏ như khối đá lớn, đè nặng tâm hồn chất chứa đầy tổn thương của cô gái trẻ.
Thế rồi, Diệu Trâm gặp và yêu một người đàn ông ngoại quốc, hơn cô 18 tuổi. Cả hai cùng bước qua rào cản ngôn ngữ, văn hóa để viết nên câu chuyện tình yêu đẹp. Anh dùng sự nhiệt thành của mình biến cô từ con ngựa chiến bất kham trở nên nhu mì, biết cười và có niềm tin vào cuộc đời tươi đẹp.
Cả hai cùng lập một công ty chuyên về lữ hành du lịch, công việc thuận lợi, mọi thứ trở nên tốt đẹp hơn. Đúng lúc cô cảm thấy cuộc sống có ý nghĩa nhất cũng là lúc người cô yêu ra đi vĩnh viễn trong một tai nạn giao thông. Bao nhiêu năm trôi qua, cô vẫn nhớ như in, đó là ngày 7/2.
Đau buồn, Diệu Trâm định dẹp bỏ tất cả, ra Hà Nội làm lại từ đầu. Thế nhưng vì yêu Hội An, nơi có bóng dáng bạn trai đã khuất, cô ở lại vực dậy công ty.
‘Đối mặt với biến cố lớn, tôi đắm chìm trong sự dằn vặt, cô đơn. Tôi lao vào công việc, cố tách hẳn các mối quan hệ xung quanh, ít ai thấy tôi nở nụ cười. Sau đó, nhờ bạn bè thân thiết động viên, tôi mới dần lấy lại tinh thần’, cô nói.
Tình yêu không hẹn trước
Thời gian cứ thế trôi đi, hơn một năm sau, số phận se duyên cho Trâm đến với người đàn ông quốc tịch Anh một cách ngẫu nhiên.
Năm đó, anh James (SN 1983) quốc tịch Anh, làm kỹ sư xây lắp du thuyền phục vụ các hội nghị thượng đỉnh, sang Việt Nam du lịch.
Do muốn trải nghiệm tour du lịch bằng xe máy vào làng quê, James tìm địa chỉ trên mạng và được chỉ dẫn đến công ty đối diện với công ty của Diệu Trâm.
Theo nội dung của công ty bên kia, ngoài trải nghiệm tour xe máy tại làng quê , buổi trưa sẽ có bữa ăn nhẹ là bánh mỳ sandwich.
Chẳng ngờ, anh James vào nhầm công ty Diệu Trâm, làm thủ tục thanh toán, chờ đến giờ đi.
‘Công ty tôi khi ấy cũng có tour xe máy. Đến lúc xem thực đơn bữa trưa, anh mới biết bị nhầm. Vì phía công ty tôi phục vụ ăn trưa là hải sản, không phải bánh mỳ.
Nhân viên của tôi có nhã ý gửi lại tiền cho anh nhưng anh nói thích hải sản hơn nên ở lại. Khi tôi đến văn phòng, mọi chuyện đã giải quyết xong xuôi. Tôi đi một vòng chào xã giao các vị khách, trong đó có anh’.
Ban đầu, người đàn ông làm Trâm khó chịu vì anh ngồi vào vị trí cô hay ngồi nghỉ ngơi. Hơn nữa, trên tay anh cầm quyển sách nghiên cứu khoa học dày cộp. Cô lại ghét những người được gọi là ‘mọt sách’.
Hơn 1 tiếng sau, Trâm đang lúi húi với công việc thường ngày, một người quen xuất hiện, rủ cô đi ăn tối với vị khách người Anh. Nhìn theo tay chỉ vào góc phòng, cô nhận ra đó là du khách đi tour mà mình không thiện cảm. Tuy nhiên, cô vẫn gật đầu đồng ý.
Tối đó, Trâm ăn mặc đẹp, trang điểm lộng lẫy và phóng xe máy thẳng ra Đà Nẵng xem pháo hoa với mấy bạn cũ, bỏ qua lời mời của hai người đàn ông ban sáng. Về đến nhà, Trâm mở điện thoại ra, 70 cuộc gọi nhỡ và hàng loạt tin nhắn. Cô mỉm cười đầy tinh quái, nhắn lại: ‘Tôi đang đến, đợi chút nữa’. Sau đó cô chìm vào giấc ngủ sâu.
Hôm sau, James lại đến văn phòng Trâm, ngồi vào chỗ cũ và đọc sách. Người quen hôm trước hẹn đi ăn tìm Trâm trách cứ với thái độ tức giận. Trâm vẫn bình thản như không, tiếp tục làm việc và quên đi vị khách ở góc phòng.
Bẵng đi vài tháng sau, James trở lại Việt Nam. Lần này anh đến thẳng văn phòng gặp Trâm. Cô rất bất ngờ vì không nghĩ rằng, một ngày nào đó anh sẽ quay lại mảnh đất nhỏ bé này.
Cô cởi mở, nói chuyện thân thiện hơn với anh. James mời Trâm đi ăn tối, vẻ mặt căng thẳng. ‘Chắc anh sợ tôi cho leo cây như lần trước nên hỏi liên tục, khẳng định xem tôi có đến hay không. Và tôi đồng ý’, Trâm nhớ lại.
Bữa tối định mệnh đã bắt đầu tình yêu giữa họ. Cả hai chia sẻ về bản thân, quá khứ. Thật trùng hợp khi hai con người cách nhau nửa vòng trái đất lại có số mệnh giống nhau đến thế.
Trâm lặng người khi nghe anh thổ lộ, bạn gái cũ của anh mất ngày 7/2, tức là mất cùng ngày, cùng tháng, thậm chí cùng năm với bạn trai cũ của Trâm. Bố mẹ James cũng ly hôn từ lâu. Điều đó khiến Trâm dần có cảm tình với anh.
Vài tháng sau, James ngỏ lời yêu cô, anh hỏi: ‘Theo em, yêu bao lâu, con trai mới cầu hôn bạn gái?’. Trâm đáp: ‘Cũng tùy nhưng nếu là em, ít nhất phải 1 năm. Như vậy, mới hiểu thêm đôi chút về nhau’.
Tròn 1 năm ngày kỷ niệm hẹn hò, James cầu hôn bạn gái trong giọt nước mắt. Anh từng không tin vào hạnh phúc và tình yêu sét đánh, cho đến khi gặp Trâm.
Họ chính thức trở thành một nửa của nhau sau đám cưới lãng mạn bên bờ biển Hội An rì rào sóng vỗ.
‘Nhìn lại chặng đường đã qua và chặng đường còn dài phía trước, chúng tôi luôn cảm ơn và trân trọng nhau mỗi ngày’, Diệu Trâm bộc bạch.
Theo Vietnamnet