MC Ốc Thanh Vân chia sẻ, đây là cách cô viết tiếp đoạn cuối, để gửi cho bố. Sau bức tâm thư của Ốc Thanh Vân, rất nhiều đồng nghiệp đã gửi lời chia buồn với gia đình cô như: MC Phan Anh, biên đạo Quang Đăng,… Nhiều độc giả bình luận họ đã cảm động rơi nước mắt trước những tình cảm chan chứa yêu thương, hiếu đạo làm con của chị Ốc.
Bố MC Ốc Thanh Vân bị ngã từ cuối tháng 12 năm 2016, tuổi cao sức yếu khiến cho quá trình hồi phục khó khăn hơn, ông không thể đi lại, không tự ăn được. Nữ MC trải lòng: “Con chưa nguôi nỗi ân hận, là không thể túc trực với bố để bố ngã, để bố chịu đau đớn quá”.
Những ngày Tết dương lịch, cả gia đình cô túc trực trong bệnh viện để chăm sóc bố. Nữ MC mỗi ngày ăn chay một bữa để cầu nguyện cho bố. Đi đâu làm gì cô cũng sốt ruột về nhà và luôn ở trong trạng thái lo sợ, bất an đủ thứ.
Và rồi sức khỏe của ông diễn biến phức tạp hơn, ông quên tên con gái, quên tên các cháu. Bà mẹ 3 con có khoảng thời gian kiệt sức vì vừa chăm con, vừa chăm bố trong bệnh viện: “Có khi con cáu lên khi bố không hợp tác, không cho con tắm – dọn vệ sinh trong khi con đến giờ phải đi làm.
Có những đêm con đi diễn về, bước vào nhà là một mùi nồng nặc vì bố tiêu tiểu không kiểm soát được, con lại dọn, dọn xong ngả lưng xuống giường là mấy giờ sáng. 6g sáng con dậy lại lặp lại y như thế, con mệt rã rời đến mức nhìn đồ ăn sáng không nuốt nổi. Dù con tự nguyện chăm bố 6 năm nay, nhưng đôi khi, đôi khi, con cũng kiệt sức. Nhất là một năm đổ lại đây”.
Kiệt sức nhưng mỗi khi nhìn bố co ro trên chiếc giường cô luôn lo sợ. “Con sợ ngày con phải cài lên ngực áo bông hoa màu trắng. Con xin lỗi bố vì những cảm xúc tiêu cực của con những khi con mệt mỏi, rệu rã. Bây giờ con chỉ mong con được làm những điều này cho bố hàng ngày, mỗi giờ, vất vả bao nhiêu con cũng chịu được”, cô day dứt tự trách móc mình vì đã có lúc thoáng nảy lên những suy nghĩ không hay trước đó.
Vào ngày lễ 30/4, bố cô phải tiếp tục vào viện cấp cứu vì thiếu máu não, tay ông không cầm nắm được, chân sưng phù. Sau đó ông hồi lại nhưng chuyển sang kích động thần kinh.
Nữ MC cho biết, cô may mắn có chồng ở bên cạnh đỡ đần, ngày đêm cùng cô chăm bố. “Trí gục nhưng không than vãn, sáng lết về nhà là phờ phạc, ngủ chút lát lại vào vào chăm bố”, cô kể.
“Bố cho con ít nhất 10 năm nữa, được không bố?”, lời cầu khẩn trong tuyệt vọng của Ốc Thanh Vân khiến bất cứ người đọc nào cũng khó cầm lòng.
Lần thứ ba, bố cô nhập viện hôm 21/6, khi đó, cô đang đi quay chương trình mới. Cô lái xe từ trường quay về vào thẳng bệnh viện. Lúc này, bố cô bị méo miệng, nói ú ớ. Ông bị tai biến, xuất huyết não, viêm phổi.
Bác sĩ tích cực cấp cứu, tình trạng của ông khả quan hơn mặc dù phải thở oxy vì chỉ số tự nhiên thấp, phải đặt ống thông tiểu và ăn uống qua đường ống. Lần này, ông bị liệt 1/2 bên trái và không nói được.
“Bố biết tụi con đứng đó, và bố chỉ nắm nắm được tay con bằng tay phải thôi. Con phải cột tay bố vào cạnh giường vì có bao nhiêu sức là bố giựt kim truyền thuốc. Con ngủ cạnh bố, dù có thể thuê người chăm đêm, nhưng con biết thời gian không còn nhiều, con cần bên bố nhiều nhất có thể”, Ốc Thanh Vân nghẹn ngào.
Thứ hai tuần trước, cô xin bệnh viện cho bố về, tiếp tục duy trì điều trị tại nhà. Bác sĩ đồng ý vì phổi ông ổn hơn, da dẻ cũng hồng hào. Cô mua máy tạo oxy, mua bình oxy tươi, mua máy hút đàm. Mọi thứ đều sẵn sàng vì bác sĩ nói có nhiều người nằm như vậy mấy năm.
“Ở nhà, tụi con tiện chăm sóc bố hơn, xác định nếu có gì là đưa bố vào bệnh viện ngay vì gần nhà. Bác sĩ và y tá cũng đến nhà khám cho bố đều đặn. Con chăm bố tại nhà mấy tháng qua cũng túc trực bên bố. Vậy mà. Chiều nay con đi quay, bố ở nhà bố ngủ và đi luôn. Bố không đợi con về. Con nghe tin chạy về đến nhà là bố đi rồi”, Ốc Thanh Vân xúc động viết.
Và những dòng hồi ức về người cha đã khuất cứ thế hiển hiện rõ nét trong lòng cô: “Con đang nằm gần chỗ bố nằm thôi, xung quanh nhang khói và con hiểu là việc gì đến cũng phải đến. Trí nói con lên nhà ngủ đi, nhưng con chưa muốn, vào nhà, không thấy bố ngồi ở cái ghế quen thuộc, và sau này là bố nằm ở cái giường quen thuộc, con sẽ nhớ bố lắm”.
Nén đau thương, Ốc Thanh Vân nhắn gửi bố: “Bố 83 tuổi rồi, bố đi như vậy là bình an, nhẹ nhàng, mọi người đều nói như thế, chẳng qua là con chăm bố quen, nên con còn lưu luyến quá, bố hiểu cho con nhé! Ba tuần qua cũng mỏi mệt cho bố quá, nằm một chỗ khó chịu phải không bố! Bố đi chơi một vòng cho mát đi bố”.
Cô hứa: “Con vẫn tiếp tục sống tốt, sống thật tốt, lo cho gia đình và các cháu của bố! Bố cứ yên tâm, có con đây! Có gia đình, có mọi người đông đủ bố ạ. Hãy về gặp con trong giấc mơ bố nhé! Con thương và nhớ bố”.
Phương Nhung