Cơn ác mộng kinh hoàng…
Có cha mẹ làm nghề kinh doanh, bận rộn tối ngày nên N.Tâm (học sinh một trường THPT tại Hà Nội) thường xuyên phải ở nhà một mình. Dù được đáp ứng đầy đủ về vật chất, muốn gì là được nấy nhưng Tâm luôn sống trong cảm giác thèm khát một bữa cơm gia đình ấm cúng.
Cha mẹ không bao giờ có thời gian ngồi lắng nghe em tâm sự, nên mỗi khi vui, buồn, Tâm thường lên mạng kết bạn để giải khuây. Tình cờ Tâm quen biết và trở nên thân thiết với Dũng, một người bạn “cùng cảnh ngộ”.
Mới quen biết được vài tuần, Dũng đã ngỏ ý đưa Tâm vào…nhà nghỉ, bị cơn say tình làm cho “choáng váng”, Tâm sẵn sàng trao cho Dũng đời con gái không chút đắn đo. Vậy là cứ một tuần vài lần, hết giờ tan học, còn mặc nguyên đồng phục, Tâm lại được Dũng đón đi chơi, xem phim và điểm đến cuối cùng luôn luôn là…nhà nghỉ.
Rồi điều gì đến cũng phải đến, một thời gian sau Tâm phát hiện mình có thai. Những tưởng anh chàng người yêu sẽ bên cạnh mình trong khoảng thời gian khó khăn này, nhưng nào ngờ khi nghe tin “dữ” thì chàng khăng khăng đòi chia tay, mặc cho Tâm khóc lóc, van xin.
Lo lắng, mất ngủ nhiều khiến Tâm trở nên phờ phạc, mệt mỏi, chán nản, em chẳng còn nghĩ gì đến chuyện học hành. Không muốn mọi người biết chuyện, Tâm lầm lũi tìm đến một cơ sở tư nhân để phá thai.
Cái thai đã trên 7 tuần tuổi nên em không thể dùng thuốc mà phải tiến hành nạo hút. Mới bước vào phòng khám, nhìn thấy các dụng cụ y tế trên bàn Tâm đã òa khóc nức nở, cảm giác nạo hút cực kỳ đau đớn, Tâm tưởng như chết luôn được trong căn phòng chật hẹp, tanh tưởi.
Nước mắt chảy ròng ròng, tâm không ngừng van nài xin bác sĩ nhẹ tay nhưng những gì Tâm nhận được chỉ là thái độ quát nạt, khó chịu. Sau 20 phút “hành xác”, Tâm gần như ngất lịm đi trên chiếc giường chênh vênh.
Cơn đau về thể xác đã qua, nhưng nỗi ám ảnh về tinh thần thì khó có thể nguôi ngoai. Ngày nào Tâm cũng gặp phải ác mộng, hình ảnh những khuôn mặt tái nhợt vì đau đớn, tiếng la hét, tiếng những dụng cụ y tế va vào nhau lạnh lẽo, mùi tanh tưởi của phòng phá thai nhỏ bé ngột ngào vẫn còn rõ như in trong tâm trí…
Nỗi ám ảnh còn mãi…
Sinh ra và lớn lên ở một miền quê nghèo, Linh (SV năm thứ 2) là một cô gái chân chất, hiền lành. Rời quê xuống thành phố học tập, cô gái trẻ chẳng thể ngờ cuộc sống nơi đô thị phồn hoa lại quá nhiều cạm bẫy.
Cuộc sống với Linh bắt đầu thay đổi từ ngày Linh quen và yêu Nam. Ngất ngây trong men say tình, Linh chẳng ngần ngại trao cho Nam thứ quý giá nhất đời con gái. Hai người nhanh chóng dọn về sống thử và rồi Linh dính bầu dù đã “phòng bị” khá kỹ.
Những gì đọc được trên báo về hậu quả của chuyện phá thai khiến L. sợ hãi, cô muốn giữ lại đứa con, muốn cùng Nam xây dựng một gia đình hạnh phúc. Nhưng Nam từ ngọt nhạt chuyển sang đe dọa, chủi rủa rồi kiên quyết đưa Linh đi phá thai.
Quá yêu Nam, Linh đành chấp nhận đến trung tâm y tế. Sau lần đó, những đau đớn, ám ảnh, dày vò vơi bớt chưa bao lâu thì Tâm lại thêm một lần phải tìm đến phòng phá thai.
Cái thai đã 11 tuần tuổi nên Linh muốn để sinh, nhưng lại vấp phải sự phản đối kịch liệt của Nam, Linh đành nuốt nước mắt buông xuôi. Lần đó vì thai đã lớn nên Linh bị ra rất nhiều máu, nhìn máu tuôn như xối mà không biết đâu trong đó là con của mình, Linh khóc lóc vật vã trong nỗi đau và sự ân hận.
Những ngày sau đó, Linh luôn sống trong tâm lý nặng nề, lo âu, chán nản và bế tắc. Vết thương da thịt có thể khép miệng, nhưng nỗi đau đớn về tinh thần thì khó có thể nguôi ngoai.
Có những lúc Linh khóc lóc, gào thét, có lúc lại lặng mình thơ thẩn nhìn về xa xăm. Rồi ngày nào Linh cũng mang bát cơm đầy với quả trứng có cắm hương lên sân thượng khu trọ để khấn lạy linh hồn con, bởi cô mong nhận được tha thứ và tìm lại chút thanh thản nơi tâm hồn…
Một chuyên tư vấn về sức khỏe sinh sản và giới tính cho biết: “Có một phụ huynh gọi điện đến tư vấn về cô con gái tên Thanh, 16 tuổi. Thanh khá xinh, trắng trẻo và ngoan ngoãn trong con mắt của gia đình và thầy cô.
Nhưng một lần mẹ Thanh đi làm bỗng thấy có linh cảm gì đó rất bồn chồn lo lắng nên đã vội về nhà sớm thì phát hiện ra cô con gái uống thuốc ngủ tự tử.
Đưa con kịp đến bệnh viện, chị còn bàng hoàng hơn khi bác sỹ thông báo con chị đang có thai”.
“Khi Thanh tỉnh dậy, chị đã gặng hỏi con bé ai là tác giả của cái thai đó, nhưng nó chỉ khóc và lắc đầu nói không biết. Tưởng con bé quá sợ mà không dám nói nên chị nhờ dì ruột của Thanh tỉ tê tâm sự thì được biết: Trong một lần vì theo bạn bè rủ rê vào nhà nghỉ, lúc đầu em từ chối nhưng bạn bè cứ kkích bác khiến em gật đầu đồng ý. Vào đó mọi người uống rượu rồi em không biết chuyện gì đã xảy ra. Khi tỉnh lại chỉ thấy cả bọn không mảnh vải che thân, em mới sợ hãi bỏ chạy ra về.
Đến khi biết có thai thì em không biết phải làm sao cả. Quá tuyệt vọng nên em đã tự tử”. |
* Tên nhân vật đã được thay đổi.
Theo Vietnamnet