Sau khi đỗ đại học (ĐH), N.K.Oanh (1991, Hà Tĩnh) tự liên hệ một vài người bạn cùng quê ra Hà Nội nhập học và thuê cho mình một phòng trọ gần trường. Oanh là một cô gái miền Trung nhưng có nước da trắng, xinh xắn, cao ráo, vì thế mà nhanh chóng có nhiều chàng trai trong trường tán tỉnh. Oanh bắt đầu quên học hành “lao đầu” vào yêu đương.
Cũng do quan niệm “tình yêu phải có tình dục” nên Oanh rất dễ dãi trong chuyện “chăn gối” với bạn trai. Hai năm đầu ĐH, Oanh đã trải qua nhiều mối tình và sống như vợ chồng với nhiều chàng trai.
Do một lần không cẩn thận nên Oanh đã dính bầu với L.V.T (1991) – một chàng trai cùng trường. Một phần do T ép buộc, một phần vì sợ bạn bè dị nghị, bố mẹ ở quê thất vọng nên Oanh đã đồng ý để T đưa đi phá thai một mình.
Oanh cũng cho biết, sau ca phá thai Oanh phải nằm ở nhà 1 tuần. Đó là khoảng thời gian Oanh cảm thấy tội lỗi nhất trong cuộc đời của mình. “Tôi co ro một mình trên giường, lúc đó tôi cảm thấy mình tội lỗi nhưng nghĩ đến lời T nói rằng “thai chưa thành hình nên phá thì không sao cả” để vượt qua nỗi đau đó…”, Oanh tâm sự.
Ảnh minh họa, internet.
Nhưng một thời gian sau khi nguôi ngoai mọi chuyện, Oanh trở lại bình thường thì cũng là lúc T nói lời chia tay. Oanh đã ngay lập tức đồng ý, vì những ngày nằm một mình ở phòng sau ca phá thai, Oanh mới nhận thấy rằng T không hề yêu Oanh. Bởi những ngày tháng đó T chỉ thỉnh thoảng mới ghé qua thăm Oanh.
Oanh chia sẻ: “Tôi không hận anh ta, tôi làm thì tôi chịu. Nhưng tôi chỉ thấy anh ta hèn, khi chưa xảy ra chuyện thì ngày nào cũng ở phòng tôi. Đến khi tôi phá thai xong thì mọi đau đớn, tủi nhục chỉ một mình tôi gánh mà không thấy mặt mũi anh ta ở đâu”.
Gạt đi nước mắt, Oanh kể tiếp về câu chuyện của mình. Sau khi chính thức chia tay T được 2 tháng, Oanh bắt đầu với mối tình mới chỉ vì lý do “cảm thấy cô đơn và nhớ nhung”. Có lẽ với N.V.Hiếu (1988) – một chàng trai ở Lào Cai, đã tốt nghiệp và đang làm IT tại Hà Nội, đây cũng là mối tình kéo dài nhất của Oanh.
Bước sang năm 3 ĐH, Oanh chuyển về ở cùng phòng trọ với Hiếu. Say đắm trong hạnh phúc tình yêu với Hiếu nên Oanh lại “lỡ” để dính bầu thêm một lần nữa. Đúng thời điểm đó, bố mẹ Hiếu lại yêu cầu Hiếu về quê làm việc. Khiến Oanh lại quay cuồng trong lo lắng.
“Hôm đấy bố mẹ Hiếu xuống, tôi đã phải lẩn tránh sang nhà bạn ở nhờ. Cũng hôm đấy Hiếu về quê, chỉ kịp gọi điện cho tôi bảo tôi đi phá thai đi, sáng hôm sau anh ấy sẽ gửi tiền vào tài khoản cho tôi.
Lúc đó, tôi đã rất hoang mang. Nhưng giữa trời đất mịt mù lúc đó tôi cũng không biết làm thế nào, chỉ biết khóc… Sáng hôm sau, tôi nhận được tin báo anh chuyển vào tài khoản của tôi 5 triệu đồng để phá thai. Anh còn dặn rằng, đợi tôi học xong anh sẽ cưới tôi… Tôi vẫn yêu anh, tin anh nên tôi quyết tâm giữ thai”, Oanh kể lại.
Nhưng sau 2 tháng Hiếu về Lào Cai thì lời hứa cũng theo gió bay đi khi Hiếu ít gọi điện cho Oanh. Dần dần Hiếu cũng thay số điện thoại, khóa Facebook và Oanh không còn liên lạc được nữa với Hiếu.
Đau khổ, hận Hiếu nên Oanh lại một lần nữa phải quyết tâm phá bỏ đi “giọt máu” mà cô đang mang trong người. Lại bước vào một đợt thi học kỳ mới, Oanh lại bước vào phòng khám phụ khoa cũ trong sợ hãi. Khác với lần trước là lần này chính bản thân cô phải “vượt cạn” một mình.
Sau khi trở về căn phòng trọ mà trước khi chuyển về quê hẳn Hiếu đã để lại cho Oanh thì cô chỉ biết khóc trong đau đớn. Nỗi dày vò, đau khổ lại nhói lên trong tim cô. Oanh tâm sự: “Nhiều đêm tôi nằm mơ, thấy con mình đang ngồi chơi ở góc giường, rồi giật mình tỉnh dậy chỉ thấy bóng đêm. Hoang mang và lo sợ, tôi chỉ biết bật đèn rồi ngồi góc phòng khóc nức nở”.
Ba tháng trôi qua, mọi chuyện lại bắt đầu nguôi đi, khi bạn bè về quê nghỉ hè, Oanh lại phải lên trường học lại, thi lại để kịp bước vào năm 4… Kỳ học mới, Oanh cũng quen được N.T.Trường (1990), một công tử Hà Nội tán tỉnh. Tình yêu say đắm lại đến với Oanh.
Yêu Trường, Oanh được chu cấp mọi thứ từ xe máy, điện thoại, … đều hàng hiệu. Được sống trong sung sướng, Oanh lại càng mê mệt Trường hơn. Sau khi học kỳ 1 của năm 4 kết thúc, Oanh lại dính bầu với Trường.
Vì sợ phải phá thai nên Oanh đã yêu cầu Trường tổ chức đám cưới. Nhưng vì vừa mới ra trường, muốn bay nhảy thêm một thời gian nữa nên Trường không đồng ý. Oanh cũng nhiều lần đòi đến gặp bố mẹ Trường để nói chuyện về đứa bé và chuyện cưới xin, nhưng Trường đã dọa sẽ bỏ Oanh nếu cô đến nhà Trường mà không chịu bỏ thai.
Sợ mất Trường, sợ mất đi cuộc sống sung sướng, Oanh đã chấp nhận để Trường chở đi phá thai. “Sau lần đấy tôi bị dằn vặt lắm, bác sỹ cứ mắng tôi với Trường trình độ ĐH nhưng không biết phòng tránh. Nhưng Trường cứ như con thú đói mỗi khi gặp tôi, thì tôi biết làm thế nào được….”, Oanh nói.
Sau khi tốt nghiệp ĐH, Oanh cũng được Trường xin vào làm cho một công ty tư nhân về thực phẩm. Đầu năm 2014, Trường và Oanh đã chính thức kết hôn, do sự giục giã của Oanh nên đám cưới đã diễn ra. Sau ba tháng cưới về, Oanh vẫn không mang thai, nên bố mẹ chồng đã yêu cầu Trường và Oanh đi khám.
Kết quả của lần đi khám đó, Oanh bị kết luận vô sinh, nguyên nhân do phá thai nhiều lần dẫn đến sự tổn thương cổ tử cung, làm cổ tử cung mở sớm, yếu nên không thể mang nổi bào thai.
Oanh tâm sự trong nước mắt: “Qua kết quả đó, bố mẹ chồng bắt đầu tỏ thái độ với tôi. Họ thờ ơ, lạnh nhạt với tôi. Thỉnh thoảng họ lại nói bóng gió rằng “phụ nữ mà không sinh nở được thì ai gọi là phụ nữ”, “nhà này không có phúc rồi”,… tôi cũng chỉ biết khóc, bởi tôi cũng không thể trách được họ. Tôi cảm thấy có lỗi với họ. Tôi và Trường cũng tìm nhiều cách, gặp nhiều chuyên gia nhưng họ đều bó tay, vì nếu thụ tinh nhân tạo thì tôi cũng không thể giữ được thai… Có lẽ tôi nên giải thoát cho Trường và gia đình anh. Mặc dù tôi rất yêu anh và chỉ mới kết hơn được hơn 5 tháng….”.
* Tên nhân vật đã được thay đổi.
Theo Vũ Minh
Pháp luật Việt Nam