Thanh Lam: “Tôi không có ý đụng chạm tới người khác”

Tác giả: coaynoiĐăng ngày: 11/01/2007Lần cập nhập cuối: 09/10/2020

Vì sao chị lại nói một câu sốc như vậy?

Có lẽ nhiều người đã hiểu sai ý của tôi. Trước hết tôi phải khẳng định rằng, tôi là người có văn hóa sống, vì thế không thể đưa ra dư luận những nhận định, lời nói sỗ sàng như vậy được.

Câu nói ấy chỉ đơn giản là một cách thể hiện quan điểm sống. Mỗi người trong xã hội đã là một cá tính khác nhau, và tôi không có ý ám chỉ ai hay ám chỉ điều gì. Có những người thích mang con mình ra để quảng bá với công chúng, còn tôi thì không. Điều đó cũng giống như có người thích đưa con chiều chiều ra Bờ Hồ hóng mát, còn tôi chỉ thích chơi với con trong nhà thôi. Đó là quan điểm riêng, và tôi xin khẳng định lại, quan điểm của tôi hoàn toàn không đụng chạm tới ai.

Thực tế là chưa bao giờ tôi mang các con của mình quảng bá lên báo chí, mặc dù tôi cũng là mẹ của 3 đứa trẻ. Còn nhớ hồi sinh bé thứ hai, có rất nhiều đài báo muốn quay cảnh sinh hoạt của mẹ con tôi làm phóng sự, nhưng tôi không đồng ý. Đơn giản là vì tôi muốn giữ những đứa con – niềm hạnh phúc, tự hào của tôi – vào một góc riêng. Mọi người muốn chụp ảnh mẹ con tôi với nhau, tôi rất vui lòng, nhưng nếu đưa lên báo, xin nói thẳng là tôi không đồng ý. Còn những nghệ sĩ khác quan điểm ngược lại với tôi thì đó là quyền của họ, tôi không có ý rêu rao hay đụng chạm.

Nhiều người lấy Brad Pitt – Angelina Jolie hay Britney Spears khoe con, thậm chí bán ảnh con ra làm bằng chứng về niềm tự hào, nhưng tôi xin nói thẳng, bản thân Britney hay Angelina đã là những ngôi sao thị trường, và họ quen với những việc như vậy. Đó là ý thích cá nhân mỗi người, chứ chẳng có gì là đúng hay không đúng. Còn những nghệ sĩ chân chính, chẳng hạn như Cher hay Sinead O’Connor, có bao giờ họ lôi con ra khoe đâu, và tài năng của họ thì cả thế giới phải thừa nhận. Tôi xếp mình vào hàng nghệ sĩ chân chính, và không thích chuyện đưa con ra quảng bá với báo chí. Không lẽ cứ phải mang con ra thì tôi mới chứng minh được rằng mình yêu con, và các con là niềm tự hào của tôi?

Vậy còn lời tuyên ngôn “Ai đã nghe tôi hát thì sẽ không nghe người khác hát được nữa, vì tôi có sức biểu cảm”. Điều gì khiến chị tự tin đến thế?

Câu này tôi cũng xin được cải chính. Lời nói đó không phải tôi nói ra, mà là do fan của tôi chia sẻ với tôi như vậy. Khi lưu diễn ở nước ngoài, có nhiều người hâm mộ chờ đến khi tôi hát xong, mới ra cầm tay tôi nói rằng: “Thực sự khi chị nghe em hát rồi, chị không thể nghe ai hát được nữa. Giọng hát của em mạnh mẽ quá nên khi nghe người khác hát lại thấy nhạt”.

Cũng xin nói thêm rằng, tôi là người phụ nữ cá tính mạnh, do đó, những người yêu quý tôi hầu hết đều là những người cá tính giống tôi, gai góc thậm chí còn hơn thế. Những câu khen ấy do công chúng tặng tôi, và tôi muốn chia sẻ với mọi người, chứ không phải tôi tuyên bố như vậy để “chuốc lấy thương đau”.

Không ít lần chị phải gánh dư luận chỉ vì vạ miệng. Tại sao chị không rút kinh nghiệm cho mình từ những lần “tai bay vạ gió” đó?

Mỗi người có quan điểm sống riêng. Tôi cá tính mạnh, khác hẳn mọi người. Chỉ riêng chuyện tôi đi ngược dòng, khác người ấy cũng đã gây cho bản thân bao điều tiếng phiền toái rồi. Nhưng đó là tính cách, mà tính cách thì khó thay đổi. Tôi là nghệ sĩ, toàn bộ cuộc sống của tôi đã được phơi bày bằng âm nhạc. Niềm kiêu hãnh đó, với tôi đã là đủ rồi.

Chị luôn kiêu hãnh, ngay cả khi mệt mỏi, đau khổ nhất, chị vẫn không để mất đi lòng kiêu hãnh của mình. Vì sao chị cứ cố gắng phải gồng mình lên như vậy?

Tôi thích sự kiêu hãnh. Tôi biết đôi khi tôi đòi hỏi quá cao về bản thân, và cũng không thiếu những lúc tôi tự cảm thấy chênh vênh. Nhưng bù lại, chính vì những đòi hỏi ấy mà tôi luôn cố gắng hoàn thiện bản thân. Sự khó khăn tiếp cho tôi thêm sức mạnh để bây giờ có thể tự tin mà nói rằng, tôi là người đàn bà tự tin, đảm đang, và có khá đầy đủ tố chất của một người phụ nữ hiện đại.

Theo Lê Bảo Vnexpress