Hồng Nhung: “Trịnh Công Sơn mời tôi đi ăn phở sau lần đầu tiên hát cho anh nghe”
Đã tròn 17 năm nhạc sĩ tài hoa Trịnh Công Sơn ra đi. Thế nhưng gia tài âm nhạc mà ông để lại vẫn sống trong lòng khán giả mộ điệu nhiều thế hệ.
Nếu Khánh Ly thể hiện những tác phẩm của Trịnh được đông đảo khán thính giả tìm nghe và mê mẩn thì đến thế hệ của “Bống” – Hồng Nhung lại thổi một làn gió mới làm cho nhạc Trịnh bớt u sầu. Nói cách khác, khi nữ diva Hà thành hát nhạc Trịnh giúp người nghe cảm nhận theo một màu sắc tươi tắn và lạc quan hơn nhiều.
Hồng Nhung chia sẻ về mối quan hệ thân thiết của mình cùng nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, cô nói: “Thật là may mắn khi 10 năm cuối cùng của cuộc đời nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, tôi được gắn bó với anh. Anh Sơn rất ưu ái khi nói: “Cô Bống thân quá nên không biết gọi là gì”. Tôi xem nhạc sĩ như một người bạn, một người đồng nghiệp, một người thầy và hơn cả là một ân nhân”.
“Anh đã cho tôi quá nhiều, cho tôi hát những bài hát của anh. Trong đó có những bài anh từng chia sẻ về việc vì sao anh viết bài hát đó, về sự nâng niu mà anh dành cho tâm hồn của bài hát, và hơn cả anh còn viết bài cho tôi. Thật may, đó như là một “gia tài” cho Hồng Nhung đem theo suốt cuộc đời. Tôi sẽ luôn nâng niu món quà vô giá ấy”.
Hồng Nhung chia sẻ, cơ duyên gặp gỡ Trịnh Công Sơn rất tình cờ, khi cô vào TPHCM và được gặp Trịnh Công Sơn tại nhà nhạc sĩ Thanh Tùng.
“Tôi không bao giờ quên bóng dáng nhỏ bé của anh bước qua cổng nhà trên con đường rải đầy sỏi. Anh vừa đi vừa lấy chân đá những hòn sỏi ấy. Đó là hình ảnh của người nghệ sĩ trong sáng hồn nhiên”, Hồng Nhung chia sẻ về ấn tượng của mình trong lần đầu gặp gỡ nhạc sĩ.
Lúc đó cô cũng chưa hề hát nhạc của anh Sơn, ngoài Em là bông hồng nhỏ hát từ năm 14 tuổi.
Kể về kỷ niệm lần đầu tiên hát cho nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, cô nói: “Anh Sơn nghe tôi hát lần đầu tiên là bài Lặng lẽ nơi này. Sáng hôm sau, anh Sơn có mời tôi đi ăn phở. Và từ đó trở đi hai anh em hầu như ngày nào cũng gặp nhau”.
Cô còn chia sẻ thêm: “Có lẽ giọng hát của mình không phải là lý do duy nhất để anh Sơn và Hồng Nhung thân thiết, mà là mối tương đồng giữa những người nghệ sĩ với nhau, hay nói một cách giản dị hơn đó là cái “duyên”.
Khi được hỏi về câu nói: “Nhạc Trịnh rất khó hát và không phải ai cũng hát được”, Hồng Nhung đã có suy nghĩ ngược lại, cô cho rằng nhạc Trịnh đơn giản về cả nhịp điệu cũng như là lời ca. “Tất cả đều dễ hát dễ nhớ, và tất nhiên không phải hoàn toàn là dễ hiểu. Bởi triết lý đời sống khá đậm nét trong từng câu từng từ anh viết ra”.
Hồng Nhung còn chia sẻ kỷ niệm được đi với nhạc sĩ tới một cơ quan. “Ở đó chỉ có những ca sĩ nghiệp dư nhưng anh Sơn rất hạnh phúc. Và kể cả khi họ hát sai một hai nốt anh cũng chẳng vấn đề gì. Anh thấy điều đó cũng rất dễ thương. Anh không cần sửa gì hết. Bởi anh cho rằng: “Bài hát là của tôi viết ra, còn khi mọi người hát nó là của mọi người”.
Băng Châu