Thư gửi mẹ của thầy Khắc Hiếu gây xúc động cộng đồng mạng

Tác giả: coaynoiĐăng ngày: 21/08/2013Lần cập nhập cuối: 06/01/2021

Ngày lễ báo hiếu Vu Lan, thầy Nguyễn Hoàng Khắc Hiếu viết một bức thư gửi mẹ với lời lẽ gây xúc động. Nội dung như sau:

 

Mẹ ơi con bất hiếu.

 

Tôi từng nghĩ:

 

Gia đình chính là một dạng nhà tù. Tự do cá nhân bị kỉ luật siết chặt đến mức nghẹt thở. Gia đình là nơi của sự độc tài. Chỉ có quan tòa và phạm nhân. Chỉ toàn dùng quyền lực, áp đặt và cai trị. Gia đình là thế giới của những giọt nước mắt. Thử hỏi có nơi nào mà tôi lại khóc nhiều như ở ngôi nhà tôi ở đâu chứ?

 

Tóm lại, gia đình tôi là địa ngục.

 

Nhưng rồi một ngày tôi tự hỏi…

 

Ai có thể nuôi mình 1 ngày? Ừ thì hàng xóm. Ai có thể nuôi mình 10 ngày? Ừ thì đứa bạn hay người quen tốt bụng. Nhưng ai có thể nuôi ta đến 1 năm? 10 năm? Thậm chí 20 năm? Ừ thì… chỉ có cái “địa ngục” đó thôi.

 

“Địa ngục”, đó là nơi có thể mua cho ta 100 bộ quần áo mà chẳng đòi lấy một xu, là nơi ta hay vay tiền nhưng lại hay quên “trả” nhất…

 

Thạc sĩ tâm lý được giới trẻ yêu mến Nguyễn Hoàng Khắc Hiếu

Thạc sĩ tâm lý được giới trẻ yêu mến Nguyễn Hoàng Khắc Hiếu
 

Ngẫm nghĩ lại khi mình bị bệnh, chỉ có người nơi “địa ngục” ấy mới có thể thức đêm thức hôm chăm mình từng muỗng cơm ăn, cho mình từng ngụm nước. Khi vui vẻ thì ta vui cùng bè bạn. Khi ức hiếp, khổ đau, thì ta lại về nhà.

 

 Bạn thấy đấy, đấy chính là “địa ngục”, là “nhà tù”, là “thế giới của những giọt nước mắt” mà ta thường hay ghét bỏ… Bạn có bao giờ bực bội khi cha mẹ lúc nào cũng nhắc mình hàng tỉ lần phải đi ngủ sớm? Bạn có bao giờ khó chịu khi cha mẹ lúc nào cũng dặn ra đường phải đi xe cộ cẩn thận, la mắng khi một mình về trễ giữa đêm…? Bạn thấy đấy, khi chính bạn còn không thèm lo cho bạn, thì cha mẹ vẫn kiên trì.

 

 Hãy thử tưởng tượng xem, một hôm khi đi học về, căn nhà trống trải im lìm, cha mẹ không còn tồn tại nữa. Bạn sẽ cảm thấy thế nào? Có vui không khi không còn nghe những lời phiền phức ấy?

 

Tiền có thể nhiều, bạn bè cũng có nhiều, nhưng mà cha mẹ chỉ có một mà thôi. Nếu có người nào đáng để yêu thương nhất trên đời, thì đó chính là Cha Mẹ!

 

Vu Lan. Sáng mai về với mẹ.

 

Vu Lan. Lần đầu con sẽ nói thương ba.

 

Con trai của Ba Mẹ: Nguyễn Hoàng Khắc Hiếu

 
Bạn trẻ xúc động trước lá thư gửi mẹ của thầy Hiếu

 Bạn trẻ xúc động trước lá thư gửi mẹ của thầy Hiếu

 

Lá thư của thầy Khắc Hiếu đã được chia sẻ trên mạng và nhận được hàng trăm bình luận, hàng ngàn lượt like chỉ sau vài giờ. Nhiều bạn trẻ cảm ơn thầy Hiếu vì đã thấu hiểu tâm lý con người, nói ra được những điều không ai dám nói nhưng vẫn đau đáu trong lòng.

 

“Cảm ơn thầy nhiều lắm. Cái “địa ngục” đó lại chính là nơi cho ta những giọt nắng ấm áp nhất, cho ta những cơn gió mát mẻ. Thật đáng hổ thẹn cho đứa con chỉ nghĩ đến cảm giác của mình mà không nghĩ đến những khó nhọc mà cha mẹ phải chịu đựng. Con chỉ muốn nói rằng “con xin lỗi cha mẹ nhiều lắm”, bạn Cest la vie chia sẻ.

 

“Hôm nay em cũng đã viết một bức thư cho mẹ. Tuy không nói ra trực tiếp bằng lời, nhưng thông qua bức thư cảm ơn và món quà gửi cha mẹ dịp lễ báo hiếu hôm nay, em đã có dịp bày tỏ lòng mình. Mẹ đã khóc rất nhiều, em biết là mẹ đang hạnh phúc lắm và em cũng vậy”, bạn Vĩnh Trinh cho biết.

 

“Gia đình là địa ngục, đúng lắm. Ngày trước đã từng chỉ biết tìm cớ đi học hay đi đâu đó để hạn chế việc ở trong căn nhà ấy càng nhiều càng tốt, đến bây giờ, khi ở phòng trọ một mình với bốn góc tường mới biết ân hận về những ngày tháng đó”, bạn An Trần bình luận.

 

“Thực ra ai cũng yêu quý gia đình mình cả chứ không phải đến lúc thầy nhắc ra ta mới biết. Chỉ là quá thân quen nên mọi cảm giác “trốn” đi thôi”, bạn Đan Trịnh nói.

 

Mai Châm