Tuổi hoa niên bị “đánh cắp”
Trong số hơn 800 hội viên tại Trung tâm giáo dục và lao động xã hội số 6, Thành là một trong 2 thành viên nhỏ tuổi nhất. Em bị công an Trung Tự, Hà Nội bắt đưa vào trung tâm này cai nghiện từ hơn 8 tháng trước. Trông dáng người Thành cao ráo, gày gò, gương mặt cậu bé hiền lành đến đáng thương, không ai nghĩ nó lại là đệ tử của ma túy được.
Thành sinh ra trong một gia đình công nhân ở vùng vàng đen, than Cẩm Phả, Quảng Ninh. Bố cậu quanh năm suốt tháng bám trụ mưu sinh bằng nghề chở than, mẹ làm công nhân trong khu mỏ Cẩm Phả. Cậu bé là anh cả trong gia đình, sau còn cô em gái giờ đang học lớp 9. Công việc của bố mẹ tối mặt tối mũi nên có phần lơ là quản lý con cái khiến cậu bé có cơ hội trốn tiết đi chơi, bỏ bê việc học hành.
Trong cái xóm nhỏ khu Thành sống có một vài đứa hơn cậu ít tuổi nhưng đã bỏ học sớm. Chúng thường tụ tập la cà trong các quán nước, internet… và Thành làm quen với cả hội. Mấy lần được đám bỏ học này rủ đi “dạt” cho vui, cậu còn lưỡng lự. Nhưng một lần bị bố mẹ cho ăn đòn vì tội lêu lổng quán sá, Thành đã bỏ nhà về Hà Nội sống bụi… trong nhà nghỉ.
Hàng ngày, Thành chỉ ngủ tại nơi trọ, còn đám đàn anh xã hội ra ngoài làm ăn. Khi bỏ nhà đi, cậu không có một cắc, tiền ăn, ở được các anh chi hết. Bọn “đại ca” của Thành khoảng 5 đứa thì cả 5 đều hít heroin, chúng thường “chơi” trước mặt cậu bé. Một lần, được các anh “kích” vào, Thành rón rén thử nó. Cậu kể lại cảm giác: “Em không biết hút thuốc lá, nhưng các anh đưa ma túy bảo em thử, em chỉ nghĩ rằng một lần chơi chắc không thành nghiện được. Em nhớ như in cái vị đắng của nó, và lần đầu tiên đó em bị say mấy tiếng mới tỉnh táo”.
Thành kể: “Em không biết các anh lấy tiền ở đâu. Chỉ nghe các anh bàn tán là xuống Hải Phòng lấy “hàng” lên Hà Nội để bán. Nhiều lúc, nhớ bố mẹ và em gái nhưng các anh nói không nên gọi điện về. Gia đình đi tìm em khắp nơi nhưng đó là thời gian em đã thấy “nhớ thuốc” rồi”.
Vào trung tâm đã được 8 tháng, hàng ngày Thành cũng phải dậy sớm để dán vàng mã. Trong thời gian tới, các cán bộ của trung tâm sẽ cho cậu bé học nghề may theo đúng nguyện vọng. Thành thủ thỉ, cứ 2 tháng bố mẹ lại lên thăm, thỉnh thoảng có cả thư của các bạn cùng lớp gửi động viên cậu cố gắng đoạn tuyệt với ma túy để về nhà. Em nói rằng, những lần thấy mẹ khóc, Thành thương lắm, cũng khóc theo.
Ít hơn Thành một tuổi, nom
Học hết lớp một,
Ban ngày
Khi được hỏi về cuộc sống của một đứa trẻ bị nghiện thì kiếm tiền làm sao đủ để mà hút mỗi ngày,
Sống trong trung tâm,
Nói về dự định trong tương lai, Thành tâm sự: “Cai nghiện trong này mất khoảng 2 năm, rồi 2 năm nữa lại tiếp tục chuyển chỗ khác học nghề. Em chỉ muốn, hết thời hạn cai được về với bố mẹ, tiếp tục đi học, rồi em sẽ thi đại học nhưng nếu phải chuyển lên chỗ mới em sẽ xin học nghề may”.
Riêng
(* Tên nhân vật đã được thay đổi).
Theo Quang ViệtNgôi Sao