Hơn thích thôi mà!
Chạy xe sang nhà nhóc lần đầu tiên, nó bị mấy chú cảnh sát giao thông tuýt còi vì… nhìn nó trẻ con quá. Nhưng nó mang đầy đủ giấy tờ nên không sao.
Thế là trễ 15 phút. Nó lẩm nhẩm. Đi qua một cái chợ, nó rẽ vào mua ít măng cụt. Trễ cũng phải mua, cho nó… tình cảm. Nó lẩm nhẩm. Lại thêm 10 phút. Đứng trước cổng nhà nhóc, và gọi khoảng chục tiếng “Nhóc ơi!“, cộng với thời gian chờ nhóc “Ơi” một cái, và kêu “Trễ 30 phút à nha!“, nó lẩm nhẩm “Trễ thôi mà“…Nhóc lại cười toe….
Nó quen nhóc, quý nhóc nhất. Nhóc là con nhóc nó chơi hợp gu nhất sau thằng Tèo -em nó. Hai đứa hay nhắn tin, hay chát chít, tâm sự đủ điều xung quanh…chuyện- không- phải của- hai- đứa. Thế mà vẫn vui mới lạ chứ!
Một ngày, nó nhắn một cái tin kì lạ (với nhóc): “Thích nhóc“. Nhóc nhắn lại hai cái @ to đùng. Nó chả thấy ngại (thế mới lạ, nghĩ đi nghĩ lại nó vẫn…không thấy lạ): “Thích thôi mà“…
Sinh nhật nhóc, suy nghĩ mãi, nó mang đến cho nhóc một cái ô. Nó cười cười: “Muốn che chở cho nhóc chớ bộ!”. Nhóc xoè cái ô, xoay xoay: “To thế này, hổng sợ mưa nắng. Mà sao dạo này lãng mạn dữ vậy ta?“. Nó nhăn nhở: “Thích thôi mà“…
“Thích thôi mà” của nó cứ lớn dần theo thời gian (không biết có đúng theo quy luật hay không), cho đến một ngày nó quyết định nói cho nhóc biết điều đó. Nó lững thững tới chỗ hẹn quen thuộc. Nhóc đang đứng đó, che cái ô của nó. Nó nói ngay (như sợ ai nói mất vậy):
– Tớ nói chuyện này, nhóc đừng ngạc nhiên nha!
– Với cậu, chẳng có chuyện gì làm tớ ngạc nhiên hết!
– Tớ…
Nó đang chuẩn bị nói tiếp thì:
– Trừ việc cậu nói yêu tớ!
Nhóc cười toe nói nốt cái câu đáng lẽ đã trọn vẹn thì hơn, làm nó thộn mặt ra:
– Hơn thích thôi mà!
Chưa bao giờ nó thấy nó nói thật lòng đến thế. Nó thấy nhẹ cả người, mặc dù suýt nữa nó đã nói trắng ra cái từ mà trong phim hay nói. Nhưng đây không phải là phim, và nó thấy không phù hợp, nó nói hơn thích thôi, đúng rồi, hơn thích.
Và nó đã nói…Nó gãi đầu cười cười. Nhóc cũng mỉm cười. Con mèo Kitty xoay tròn theo cái ô…
Cứ biết là hơn thích đã, rồi dần dần nhóc sẽ không ngạc nhiên, cho dù đó là một ngày nó thay hai từ bằng một từ…
Theo Phạm Thị Phương Dung
Mực Tím